Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt

Chương 661: Nhìn anh cũng giống thế thôi



Khuôn mặt tròn búng ra câu ấy rồi chẳng hiểu sao lại không lẩm bẩm nữa, chỉ ở

đó hơ hé, thi thoảng lại thút thít một tiếng.

“Ê, thằng nhóc này nói ai vô tâm vậy? Tôi vừa an trí cho ba tôi xong, tức tốc chạy

sang ngay đây này” Người lên tiếng là Mao Đậu, cùng Tiểu Mạch bước vào.

Tiếng của Mao Đậu khiến khuôn mặt tròn vẫn còn mơ màng lại tỉnh táo.

Nhìn Mao Đậu, gọi một tiếng “Ba”.

Mao Đậu: …

“Ba, cuối cùng ba cũng đến thăm con rồi, con tưởng ba và mẹ chỉ lo công việc,

không cần con nữa” Sau đó ôm chặt lấy cánh tay Mao Đậu lại oà lên khóc.

Mao Đậu trực tiếp bị làm cho bối rối, nhìn Chí Viễn, ánh mắt hỏi: Rốt cuộc chuyện

là thế nào? Thằng nhóc này vào nhầm khoa rồi à?

Chí Viễn bất đắc dĩ, “Tác dụng của thuốc mê đấy”

Mao Đậu lôi Tiểu Mạch đang đứng phía sau ra, đẩy về phía trước, “Đây là ai, cậu

có nhận ra không?”

Rồi khẽ nói với Chí Viễn, “Cậu nói xem nó có gọi Tiểu Mạch là ‘mẹ’ không?”

Chí Viễn trừng mắt với hắn, đúng là quá đểu giả rồi.

Kết quả, khuôn mặt tròn ôm lấy Tiểu Mạch bắt đầu tru lên, “Tớ thích cậu, thích

cậu từ lâu lắm rồi, tớ biết cậu cũng thích tớ, tớ nhớ cậu lắm, nhớ quá đi thôi…”

Chí Viễn: ???

Mày nói cho tao biết mày rốt cuộc là tỉnh táo hay vẫn còn mơ hả!

Tiểu Mạch càng thêm luống cuống, mặt đỏ bừng, ngượng ngùng liếc nhìn bạn gái

của khuôn mặt tròn, rồi ra sức muốn gỡ tay khuôn mặt tròn ra, “Cậu nhận nhầm

người rồi! Mau buông ra đi!”

“Để tớ” Vẫn là Chí Viễn, kéo tay khuôn mặt tròn ra, rốt cuộc cũng giải cứu được

Tiểu Mạch khỏi tay hắn.

Tiểu Mạch sợ bạn gái của hắn có ý nghĩ gì, vội vàng nói thêm lần nữa, “Cậu ấy

thực sự chưa tỉnh hẳn đâu, nhận nhầm người thôi”

Bạn gái khuôn mặt tròn nhìn cô, nửa như cười nửa không.

Tiểu Mạch càng thêm ngượng ngập, chắc là cô ấy trách mình rồi nhỉ?

Cô cảm thấy mình vẫn nên tìm cớ rời đi sớm thì hơn, dù sao, khuôn mặt tròn

phẫu thuật khá thuận lợi, biết hắn ổn là đủ rồi.

“Mao Đậu, chiều tớ còn có cuộc họp, tớ đi trước đây” Cô bất an nói.

“Vậy tớ đưa cậu về trường nhé, đúng lúc, tớ về nhà lấy ít đồ cho ba tớ mang

qua” Mao Đậu cũng đứng dậy.

mat/chuong-661-nhin-anh-cung-giong-the-thoihtml]

“Đi rồi sao?” Bạn gái khuôn mặt tròn vội nói, “Cảm ơn các cậu đã đến thăm anh

ấy”

Tiểu Mạch ngượng chết đi được, “Đều là bạn học cả, nên làm mà” Cố ý nhấn

mạnh hai từ “bạn học”.

Rồi, vội vã bước đi, muốn chạy cho nhanh.

Chí Viễn thấy vậy cũng đứng dậy, “Tớ cũng đi đây, cậu nghỉ ngơi tốt nhé”

Nhưng anh không đi được, một bàn tay có kim tiêm đang cắm ở mu bàn tay nắm

lấy áo anh.

Chí Viễn quay đầu, ánh mắt đụng phải khuôn mặt tròn.

“Cậu không ở lại với tớ một lúc sao?” Giọng nói yếu ớt.

Chí Viễn cũng không bận tâm hắn giờ là mơ màng hay tỉnh táo, bất đắc dĩ nói,

“Tớ chỉ xin nghỉ buổi sáng thôi, chiều còn phải đến phòng khám trực, cậu nghỉ

ngơi trước đi, tan làm tớ qua với cậu”

Khuôn mặt tròn hự một tiếng, miễn cưỡng buông tay ra.

Buổi chiều phòng khám rất bận.

Chí Viễn khám bệnh liên tục đến tan ca không nghỉ, nhà vệ sinh còn chưa kịp đi,

như thế mà vẫn trễ mất một tiếng mới khám xong bệnh nhân.

Vân Vũ

Vừa ra khỏi phòng khám, điện thoại anh đã reo.

Nhìn một cái, là khuôn mặt tròn.

Anh bật cười, bắt máy, “Cậu lắp camera trên người tớ à? Tớ vừa mới xong việc

đấy”

Chí Viễn cũng không biết nói gì hơn.

Đến phòng bệnh, khuôn mặt tròn hỏi anh, “Cậu nhanh thế? Ăn cơm chưa?”

Chí Viễn thấy buồn cười, “Tớ làm gì có thời gian ăn cơm chứ?”

“Thế, Tiểu Phàm, cậu đi mua thêm một phần đi” Khuôn mặt tròn nói với cô gái.

Cô gái tên Tiểu Phàm lại rất tự nhiên thoải mái, “Được”

Rồi khuôn mặt tròn nhìn Chí Viễn một cách thiết tha, khiến Chí Viễn không biết nói

gì, “Ánh mắt của cậu này, nhầm đối tượng rồi à?”

Khuôn mặt tròn ủ rũ, “Tớ cũng chẳng có ai khác để nhìn, nhìn cậu cũng giống như

nhìn cô ấy thôi”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.