Vì cô ta biết nhiều chuyện, các nữ vệ sinh viên đa phần đều vây quanh nịnh nọt,
coi cô ta là trung tâm, hận không thể nghe thêm được chút tin tức nào từ miệng
cô ta, Tôn Tịnh vì thế mà rất tự đắc.
Lúc này nụ cười của Tần Dao giống như đang thách thức quyền uy của cô ta, lọt
vào tai Tôn Tịnh thì biến thành sự mỉa mai.
Bữa tối hôm đó, Tôn Tịnh không biết kiếm đâu ra một hộp thịt hộp, đây thực sự là
món đồ tốt hiếm có. Thịt hộp thời đại này làm rất chất lượng, không hề gian dối,
dùng toàn thịt ngon.
Các quân y được cấp định mức thịt hộp, bình thường chẳng nỡ ăn, cứ tích góp lại
để mang về nhà cho vợ con.
Tôn Tịnh rất hào phóng mở hộp thịt ra, chia cho các quân y và các vệ sinh viên
khác mỗi người một ít, duy chỉ có Tần Dao và Trương Vũ Phi là bị bỏ qua. Những
người xung quanh có cái ăn nên đều im lặng, Tôn Tịnh cũng không nói gì, nhưng
khóe miệng nở nụ cười, cố ý liếc nhìn Tần Dao một cái đầy vẻ khoe khoang.
Mùi thịt hộp nồng nặc lan tỏa khắp khoang tàu, khiến người ta ứa nước miếng.
Với người bình thường, thịt hộp là món ngon hạng nhất, huống chi là Tần Dao,
người đã ăn cháo loãng rau xanh một thời gian dài, lại còn đang phải gặm cá biển
trên tàu.
Cái thứ hải sản này ấy mà, càng ăn lại càng thèm thịt lợn.
Miếng thịt lợn mềm mại, béo ngậy đúng là cực phẩm nhân gian.
Ngửi thấy mùi hương này, Tần Dao và Trương Vũ Phi đều không tự chủ được mà
tiết nước miếng, thèm thịt là bản năng của cơ thể con người. Trương Vũ Phi là
một cô gái khá trầm lặng và thật thà, chỉ biết cúi đầu lùa cơm, không nói lời nào.
Tần Dao lúc này bắt đầu nhớ tới các nữ đồng nghiệp trong văn phòng của Trần
Bảo Trân.
Thế là Tần Dao chủ động lên tiếng: “Cậu để thịt ra chỗ khác đi, cách xa mình một
chút, tuyệt đối đừng chia cho mình nhé, mình không được ăn nhiều thịt lợn đâu”
Tôn Tịnh cực kỳ kinh ngạc: “Sao thế?”
Tần Dao giả vờ ưu sầu chống cằm, với dung mạo kiều diễm hiện tại, dù là đang
làm bộ làm tịch thì cũng có vẻ mong manh yếu đuối khiến người ta thương xót.
“Cậu có biết ba tháng trước mình nặng bao nhiêu không?”
Tôn Tịnh ngơ ngác: “?”
Tần Dao: “Mình nặng bảy mươi cân”
“Cơ địa mình đặc biệt lắm, rất dễ béo, uống nước lã thôi cũng béo, giờ vất vả lắm
mới gầy đi được, phải giữ dáng” Tần Dao thở dài một tiếng, tiếp tục nói: “Gầy đi
mới đẹp, ít nhất là trước khi lấy chồng tìm được đối tượng, mình phải giữ được
như thế này”
Tôn Tịnh: “”
Cô ta nhìn mặt Tần Dao, khuôn mặt này quá xinh đẹp, đôi mắt vừa to vừa sáng,
cằm nhỏ nhắn, dù ở trong khoang tàu tối tăm ẩm thấp vẫn tỏa sáng lấp lánh như
viên ngọc quý.
Khuôn mặt này mà béo thêm mười lăm, hai mươi cân nữa thì trông sẽ thế nào?
Vẻ mặt Tôn Tịnh trở nên kỳ quái, cô ta chủ động đưa hộp thịt trong tay qua, hào
phóng khuyên nhủ: “Cũng không cần phải ngược đãi bản thân thế đâu, Tần Dao,
ăn một ít đi. Ở trên tàu ăn cá mãi cũng thấy nhạt miệng, thịt cá chẳng có chút chất
béo nào cả”
“Cứ ăn như thế mãi, ai mà chịu cho thấu”
Tần Dao nhận lấy hộp thịt, đôi mắt đào hoa cong lên, nở một nụ cười rạng rỡ:
“Vậy mình ăn một chút nhé”
Tần Dao chia một ít vào bát mình, lại cho Trương Vũ Phi một ít, Tôn Tịnh thấy vậy
lại tiếp tục khuyên cô nên ăn thêm nhiều chút nữa.
van-nien-dai/chuong-34.html]
Tần Dao cúi đầu lùa cơm, thầm nghĩ mình có thể đi viết một cuốn sách mang tên
— Những ngày lừa ăn lừa uống của tôi ở thập niên 70.
Triệu Minh Kim ở bộ phận sửa chữa, đến phòng y tế lấy dầu thuốc, tiện thể đưa
cho em gái của bạn mình một hộp thịt. Nghĩ đến cô gái nhìn thấy lúc lên tàu, lòng
anh cứ rạo rực, tiếc là vừa nãy gặp mà chẳng nói được câu nào.
Nhưng anh không vội.
Triệu Minh Kim tung chai dầu thuốc cho Cố Trình, lên tiếng: “Đội trưởng Cố,
khỏi cảm ơn, tôi lấy hộ anh rồi đấy”
Cố Trình nhíu mày: “Ai mượn anh lấy hộ?”
“Tiện tay thôi mà” Triệu Minh Kim cười cười, với tư cách là nhân viên kỹ thuật bộ
phận sửa chữa, quan hệ của anh với Cố Trình khá tốt, hai người thường xuyên
trao đổi vấn đề kỹ thuật nên không có sự phân biệt cấp trên cấp dưới quá rõ rệt.
Báo cáo xong công việc, Triệu Minh Kim mím môi, lấy hết can đảm nói: “Đội
trưởng Cố, anh với y tá trưởng Cát quan hệ khá tốt phải không?”
Cố Trình: “”
Đuôi mắt anh khẽ giật một cái không dễ nhận ra, trong lòng cười lạnh ba tiếng.
Quan hệ khá tốt, là kiểu quan hệ khiến người khác phải gói kẹo mừng cho anh
hả?
“Cô y tá Tiểu Tần, Tần Dao, người thấy lúc lên tàu ấy, anh có ấn tượng không?
Chắc chắn là không rồi, mắt Đội trưởng Cố nhà anh làm gì thấy được mỹ nhân”
Cố Trình mặt không cảm xúc: “Tôi có mắt, nhìn thấy được”
Triệu Minh Kim cười nói tiếp: “Cô gái đó xinh đẹp lắm, tôi chưa từng thấy ai đẹp
như thế, lại chưa kết hôn nữa. Không phải sắp tới cô ấy sẽ đến bệnh viện quân y
làm y tá sao, xuýt — trời ạ, tôi nghĩ chắc chắn cô ấy chưa có đối tượng đâu. Cô
ấy mà vừa sang đó thì chẳng khác nào cừu vào hang sói, trâu chậm uống nước
đục, tôi mà chốt hạ sớm được thì tốt biết mấy”
“Đây chính là cơ hội, ông trời ban cơ hội cho tôi gặp trước” Triệu Minh Kim nhẩm
tính điều kiện của mình, tuổi trẻ, năng lực làm việc xuất sắc, ngoại hình cũng
đàng hoàng, xứng với y tá Tiểu Tần quá đi chứ.
Nếu anh ra tay trước, biết đâu lại rước được mỹ nhân về dinh.
Để tăng thêm lợi thế cho mình, anh cần kéo thêm đồng minh, y tá trưởng Cát
chính là đồng minh lớn nhất, giúp anh nói vài lời tốt đẹp trước mặt y tá Tiểu Tần
thì mọi chuyện chẳng phải sẽ thuận buồm xuôi gió sao.
Nghĩ đến đây, Triệu Minh Kim sướng rơn, cảm thấy chuyện tốt sắp đến nơi rồi:
“Đội trưởng Cố, giúp một tay nhé, nói giúp tôi vài câu với y tá trưởng Cát. Sau này
tôi mà cưới được Tiểu Tần, tôi sẽ gói cho anh một gói kẹo mừng thật lớn”
Cố Trình: “”
Hừ, kẹo mừng.
Chương 18
Ánh nắng rực rỡ, Biển Đông đẹp đến không tưởng, sóng yên biển lặng, nhóm của
Tần Dao được phép lên boong tàu hoạt động.
Tốc độ di chuyển của tàu chậm lại, có hai chiếc thuyền đánh cá nhỏ tiến gần,
trong gió biển mang theo mùi tanh nồng mằn mặn.
Bầu trời là một màu xanh nhạt, mặt biển là sự pha trộn của nhiều sắc xanh, xanh
đến mức ngả sang màu lục. Khi thuyền đến gần, thậm chí có thể cảm nhận được
giữa các con tàu có những tấm lưới vô hình đang quấn quýt lấy lũ cá tôm nhảy
nhót.
Cảm giác buồn chán biến thành sự thư thái.
Thuyền đánh cá là của đội sản xuất trên biển, thuyền của họ nhỏ, mang theo ít
dầu diesel và nước ngọt nên ghé lại để dùng cá đổi lấy nước ngọt.