Lục Mạn Mạn cười thoải mái: “Tất nhiên, ngay cả khi cô cãi nhau với người khác,
họ sẽ nói rằng bạn là một cô vợ nhỏ, không phải phụ nữ có chồng”
Sau đó ngẩng đầu đã thấy Chu Nghiêm Phong đứng ở cửa sân.
Lục Mạn Mạn: ”
Nửa phút sau, Lục Mạn Mạn bực bội đi sau người đàn ông như một người vợ
nhỏ.
Dì Điền và những người khác nhìn thấy cảnh này đều lặng lẽ trở vê phòng, ngay
cả Chu Chi Chi cũng rất hiểu chuyện, không đến quấy rầy thím.
Lục Mạn Mạn cũng có chút lo lắng.
Anh ngồi đó vắt hai chân thon dài, một tay gác lên tay vịn của ghế sô pha, sau đó
anh nhướng mi mơ hồ liếc nhìn Lục Mạn Mạn, trên mặt lộ ra vẻ không rõ ràng.
Ban ngày có thể xen kẽ giờ làm việc với anh, nhưng cố tình bị anh thấy.
Chu Nghiêm Phong trở lại phòng khách, ngồi xuống sô pha.
Chuyện này còn nhẹ, nếu anh không cho cô kinh doanh tại nhà thì sao?
Hôm nay anh còn cảm thấy cô không tốt, còn hỏi cô ăn chưa no sao, nghe cô nói
vừa rồi, anh không cảm thấy cô nói nhảm và không nghiêm túc.
Nhưng anh không đọc báo như thường lệ, cũng không nói kiểm tra bài tập về nhà
trong kỳ nghỉ của Chu Bỉnh.
Cô kinh doanh ở nhà không nói gì, nhà là của Chu Nghiêm Phong, đương nhiên
không nói trước, sợ anh không cho phép, vì vậy cô mới làm trước nói sau.
Cô vô thức làm nũng giải thích: “Em có tay và chân, em không thể dựa vào anh
nuôi em mãi được, em’
Những ngón tay xương khớp rõ ràng của Chu Nghiêm Phong gõ nhẹ hai cái lên
tay vịn của ghế sô pha, giọng điệu bình tĩnh: “Tiền tôi đưa cho em hàng tháng
không đủ tiêu sao?”
Lục Mạn Mạn đột nhiên có cảm giác bị mắng trước mặt cha cô.
Sau lưng Lục Mạn Mạn rùng mình một cái, hình như người đàn ông muốn một lời
giải thích, cho nên cô đành cắn răng chịu đựng nói trước: “Bây giờ em kiếm tiên
bằng cách làm đẹp cho mọi người’ Lục Mạn Mạn lập tức đứng thẳng dậy, giọng
điệu trở nên bình thường, cô ngoan ngoãn nói: “Bây giờ nhiều đơn vị khuyến
khích nhân viên ra ngoài để kiếm thu nhập, nhưng em không tìm được công việc
nào phù hợp, vì vậy em chỉ muốn kiếm thu nhập tại nhà. điều đó không được
sao?”
Tuy giọng điệu không gay gắt nhưng Lục Mạn Mạn bị ánh mắt nhìn thẳng tắp làm
cho giật mình.
Mạnh mẽ hơn nhiều so với đôi mắt của cha Lục Mạn Mạn.
Chu Nghiêm Phong đột nhiên ngắt lời: “Nói hẳn hoi”
Lục Mạn Mạn nói là sự thật.
Lục Mạn Mạn muốn chửi bậy, tưởng cô bị ngốc cái gì cũng không biết à. Cô đâu
phải là chưa từng mở bao giờ đâu, thời nay mở cửa hàng không dễ như hậu thế,
cô có tiền mở cửa hàng hay không lại là chuyện khác.
Chillllllll girl !
Anh nói: “Em kinh doanh mỹ phẩm, đã có báo cáo với bên công thương chưa, sản
phẩm của em có báo cáo kiểm tra chất lượng chưa, vệ sinh có đạt tiêu chuẩn
không?”
mang-theo-nhai-con/34.html]
Quả nhiên, anh không đề cập đến công việc, mà hỏi một câu khiến miệng Lục
Mạn Mạn giật giật.
Chu Nghiêm Phong đương nhiên có thể sắp xếp cho nguyên chủ giống như Hạ
Kiến Sơn đã làm lúc đầu, nhưng anh chưa từng có bất kỳ sự sắp xếp nào, Lục
Mạn Mạn đoán rằng anh có thể có những cân nhắc khác.
Tìm việc bây giờ khó quá, mấy năm nay hàng triệu thanh niên có học trở về thành
phố, gánh nặng thành thị quá nặng nề, nhiều thanh niên có học trở thành thanh
niên thất nghiệp, một số trong số họ vẫn chưa tìm được việc làm phù hợp cho đến
nay.
Đầu tiên là không có nhiều cửa hàng như đời sau để lựa chọn, bây giờ toàn là
của hàng thuộc tập thể quốc doanh, rất ít của tư nhân nên muốn tìm được một
cửa hàng thích hợp là chuyện khó càng thêm khó.
Bên cạnh đó, mặc dù nhà nước rất khuyến khích hành động đi xin giấy phép
nhưng thực tế là việc đăng ký xin giấy phép rất khó khăn, không biết phải mất bao
nhiêu thời gian và công sức mới xong.
Chu Nghiêm Phong không biết à?
Anh đang tỏ rõ lập trường, là cố ý làm khó dễ, không muốn cô kinh doanh ở nhà.
Nhìn cả khu nhà xem, người yêu của thủ trưởng nào ở nhà kinh doanh, không
phải ra ngoài làm việc thì cũng an phận làm bà nội trợ quán xuyến việc nhà.
Nhưng Lục Mạn Mạn lại không an phận.
Anh có thể không bực bội sao.
Lục Mạn Mạn nghĩ thông suốt điểm này thì trong lòng lập tức nảy ra một ý.
Lục Mạn Mạn mong đợi nhìn anh: “Em không biết nhiều chuyện như anh, em cũng
chẳng hiểu gì cả, thậm chí đến cửa lớn của Cục Công Thương cũng không biết
mở hướng nào”
Khi phụ nữ tỏ ra yếu đuối, đàn ông sẽ mềm lòng.
Lục Mạn Mạn ngoan ngoãn gật đầu rồi nói: “Anh xem có thể giúp em chạy chọt tí
được không?”
Anh nói: “Chuyện gì cũng có quy củ, thị trường cũng có chế độ điều lệ của thị
trường. Bây giờ em biết vẫn chưa muộn đâu, đợi lấy được giấy phép rồi hẳn bắt
đầu làm ăn”
Quả nhiên, sắc mặt Chu Nghiêm Phong dịu đi một chút, anh cũng thả hai chân
xuống.
Chu Nghiêm Phong vốn định đứng dậy lại khựng lại.
Cô ấm ức nói: “Em chỉ muốn tìm chút chuyện để làm, đâu biết bên trong khúc
khuỷu quanh co như vậy.
Sau đó gạt sạch vấn đề của cô trong vài ba câu: “Tôi chỉ đang gợi ý cho em thôi,
muốn làm thế nào cũng phải xem chính bản thân em”
Người phụ nữ xảo quyệt.
Anh đứng lên khẽ hừ một tiếng: “Tôi bận lắm, không có thời gian”
Chu Nghiêm Phong: ”
Anh không muốn cô làm thì cô không làm nữa à, không, cô không chỉ làm mà còn
sẽ làm ra một sự nghiệp rực rỡ.