Lục Mạn Mạn dạy cô ấy: “Đầu tiên vẫn là bổ sung nước. Nguyên nhân thực sự
của da dầu là do thiếu nước bên trong da. Cho nên, tám ly nước mỗi ngày là cần
thiết. Ăn ít đường, ít sữa, ít đồ cay, ngày thường ít thức khuya và đắp mặt nạ các
loại có tính chua ít nhất một lần một tuần”
Lý Tri Phương lắng nghe một cách nghiêm túc: “Vậy phải làm thế nào đây?”
Mặc dù cô ấy không có làn da dầu, nhưng điều đó không ngăn cản cô ấy lắng
nghe một cách say sưa thích thú.
Lục Mạn Mạn bảo hai người ngồi xuống ghế, vừa bắt đầu chuẩn bị làm nghe thấy
Lý Tri Phương nói vậy, cô vội vàng lắc đầu nói: “Đừng, rửa mặt càng nhiều không
chỉ không thể cải thiện được việc ra dầu trên khuôn mặt, ngược lại còn dẫn đến
tình trạng càng rửa nó càng nhiều dầu”
Khi tiễn hai người ra ngoài, cô cố ý nói với Lý Tri Phương rằng: “Ở chỗ tôi bình
thường lúc này là sắp đến giờ ăn cơm, cơ bản người cũng đã về gần hết rồi, nếu
cô không thấy tiện, thì lúc khác lại đến”
Mục tiêu theo đuổi lớn nhất của Lục Mạn Mạn là làm cho khách hàng hài lòng, có
thể bỏ tiền ra một cách dễ dàng thoải mái. Việc khách hàng phát triển trở thành
bạn bè đương nhiên cũng là một sự khẳng định đối với cô, đương nhiên là cô cam
tâm tình nguyện rồi.
Về phần Lý Tri Phương, Lục Mạn Mạn cũng có thể thấy rằng cô ấy chuyên mang
lại đến đây vào lúc này.
Lúc cô ấy đi, dường như có lò xo trên đôi chân của mình, vui vẻ nhảy cẩng lên,
còn khăng khăng bảo Lục Mạn Mạn chấp nhận hai vé nội bộ của nhà hát kịch,
muốn kết bạn với cô ấy.
Để tránh đụng phải vợ của thủ trưởng trong viện, khiến cho không được tự nhiên.
Đương nhiên Lý Tri Phương nghe hiểu được, một tia cười nhẹ lộ ra trong ánh
mắt: “Ừ, tôi biết rồi”
Người ta nói giữa người với người có duyên, Lục Mạn Mạn không biết vì sao, lần
đầu tiên gặp mặt Lý Tri Phương, cô đã có ấn tượng rất tốt, trong lúc vô tình nói ra
một câu: “Đúng rồi, tôi cảm thấy cô mặc bộ sườn xám này thật sự rất đẹp”
Không ngờ, Lý Tri Phương rất coi trọng, lập tức nói: “Lần sau tôi mặc cho cô
xem”
Ánh mắt nhìn Lục Mạn Mạn rất tha thiết chân thành.
Lục Mạn Mạn: “‘
Chiếc này mặc cho cô xem thì rất sinh động.
Dường như đã xem cô như một người bạn tri kỷ.
Lục Mạn Mạn không nhịn được, cười nói: “Được chứ, vậy tôi chờ cô đến”
mang-theo-nhai-con/40.html]
Quả nhiên, chưa được hai ngày thì Lý Tri Phương đã đến rồi, cô ấy mặc một bộ
sườn xám cách tân, lớp lót màu trắng thuần, bên trên có in một đóa tường vy, sự
uyển chuyển của sườn xám kết hợp với sự lãng mạn của sắc hoa tường vy trông
rất tươi đẹp, dường như trong chỗ tươi mát trong lành nở đầy những đóa hoa rực
rỡ.
Lục Mạn Mạn ngay lập tức bị choáng ngợp, làm đẹp cho cô ấy xong thì cũng sắp
đến giờ ăn cơm, nên cô đã trực tiếp giữ cô ấy lại cùng ăn tối.
Điều này cũng phá vỡ ảo tưởng của Lục Mạn Mạn về việc giữ bức tranh làm của
riêng, một mình cất giấu vật quý giá.
Chillllllll girl !
Về phần Bạch Minh Anh, Lục Mạn Mạn đã đoán không sai, cô ấy quả thực có tính
cách rất cởi mở hoạt bát, sau ngày hôm đó, cô ấy không chỉ giới thiệu mẹ, ba
người cô và sáu người bà của mình đến đây, mà còn giới thiệu một nhóm nhiều
bạn bè đến từ nhà hát kịch.
Lấy bức tranh đó làm ví dụ.
Lục Mạn Mạn không thổi phồng, tuy rằng Chu Nghiêm Phong đã không trở về kể
từ lần cô cố ý chọc ghẹo lần trước, nhưng cô có cảm giác rằng trong lòng của
Chu Nghiêm Phong có một thước đo, vẫn luôn dõi theo từng hành động của cô,
nếu như cô không quá đáng, anh tạm thời có thể mắt nhắm mắt mở, nhưng chỉ
cần cô muốn vượt quá giới hạn, anh chắc chắn sẽ không khoan nhượng.
chóng đạt gần hai ngàn nhân dân tệ chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi!
Trong cuộc điện thoại ngày hôm đó, thà rằng anh nhắc nhở một tiếng, còn hơn nói
lời cảnh cáo ngấm ngầm.
Sau đó, Lý Tri Phương trở thành khách quen của Lục Mạn Mạn, cũng dần dần trở
thành người bạn thực sự đầu tiên của Lục Mạn Mạn ở nơi này.
“Thím ơi, thím ơi, thím đi đâu vậy?”
Đương nhiên ngoài bức tranh đó, cũng muốn thông qua đối phương để tìm ra lời
giải cho chân tướng sự việc minh bạch tài sản.
Lục Mạn Mạn vốn muốn chọn ngày làm việc để đến đó, nhưng cô cũng không biết
người chị ruột đó của nguyên chủ rốt cuộc có làm việc hay không, nếu cô ấy đi
làm, đến đó vào ngày làm việc, lỡ như không gặp được cô ấy thì uổng công đi
một chuyến, vậy nên đành phải chọn ngày chủ nhật, ngày mà cô kinh doanh tốt
nhất.
Vì vậy, sau khi bận rộn, cô dành thời gian cả ngày, dự định sẽ tự mình gặp mặt
chị gái ruột đó của nguyên chủ.
Lục Mạn Mạn xoa đầu yêu cậu bé: “Nơi hôm nay thím phải đến hơi xa, không thể
đưa cháu đi theo được”
Cậu bé Chi Chi chớp chớp đôi mắt hình quả nho vừa đen vừa tròn nhìn theo.
Giống như một cái đuôi nhỏ.
Thật hiếm khi Lục Mạn Mạn thức dậy sớm vào ngày này, sau khi tắm rửa sạch sẽ,
cô buộc lại mái tóc dài của mình, thay một chiếc váy dài, mang cùng đôi giày xăng
đan nhựa, sau khi ăn sáng xong, cầm theo chiếc ô và chiếc ví nhỏ dự định ra
ngoài.