Thập niên 80: Mỹ nhân nõn nà gả cho quân nhân mang theo nhãi con

Thập niên 80: Mỹ nhân nõn nà gả cho quân nhân mang theo nhãi con - 39



“Cái đó”

Lục Mạn Mạn đột ngột dừng lại ngay khi lời nói sắp đến cửa miệng.

Cô thật sự là đầu óc đần độn mới hỏi Chu Nghiêm Phong, chuyện lớn như vậy

nguyên chủ có thể không biết được sao, cô muốn hỏi không phải là đã lộ tẩy hết

rồi sao.

Cô kịp thời chữa lại lời: “Vậy không có chuyện gì nữa, anh tiếp tục làm việc đi?”

Sau đó, nghe thấy giọng nói của người đàn ông trũng xuống, dường như xen lẫn

một số cảm xúc không thể giải thích được: “Em còn có một người chị ruột, bức

tranh đó không phải chỉ thuộc về một mình em”

Ngược lại, cảm thấy rằng sự im lặng của anh rất có hàm ý.

Chu Nghiêm Phong đột nhiên nói: ‘Lục Mạn Mạn”

Lục Mạn Mạn đợi một lúc, bên đó tiếp tục giữ im lặng, Lục Mạn Mạn định cúp điện

thoại.

Đây là vẫn còn muốn nhắn nhủ gì đây?

Đây là lân đầu tiên Lục Mạn Mạn nghe được tên của mình được thốt ra từ miệng

của Chu Nghiêm Phong, trong thoáng chốc có chút tình cảm hiện lên trong đầu

cô, tim đột nhiên đập thình thịch.

Ngược lại đầu dây điện thoại bên kia im bặt, đương nhiên Lục Mạn Mạn không tự

yêu mình đến mức cho rằng người đàn ông cổ hủ này khó có thể tách rời cô,

không nỡ cúp điện thoại.

Dễ dàng nhận thấy sắc mặt của Lục Mạn Mạn không tốt, vì vậy trong phòng khách

có người đứng dậy nói: “Hôm nay tôi vội vàng tới đây, suy nghĩ chưa thấu đáo, chi

bằng lần sau lại tới làm phiên cô”

Cảm ơn vì đã nhắc nhở.

Lục Mạn Mạn cúp điện thoại với một tiếng ‘tút”.

Lục Mạn Mạn: ”’

Những lời đó là nói với dì Điền. Lý Tri Phương trông rất dễ nhận ra, khuôn mặt

trong trẻo lạnh lùng, lông mày gọn gàng, mảnh và nhạt, đôi mắt dài nhỏ và hơi

nhướng lên, là một khuôn mặt lãnh đạm trời sinh ăn đứt cả pháo hoa nhân gian,

cũng có thể được gọi là gương mặt cao cấp, nhìn vào đã có cảm giác khuôn mặt

biết nói và đặc biệt ăn ảnh, đặt ở đời sau chắc chắn là đối tượng màn ảnh được

yêu thích.

Cô ấy mang theo một người bạn bên cạnh.

Lúc này Lục Mạn Mạn mới nhìn thấy Lý Tri Phương.

mang-theo-nhai-con/39.html]

Vì những gì Lục Mạn Mạn đã nói trước đó, dì Điên không để Lý Tri Phương ở

ngoài cửa, mà tạm thời để cô ấy ngồi ở phòng khách, chờ đến khi Lục Mạn Mạn

nói điện thoại xong.

Người bạn mà cô ấy dẫn theo cũng ngượng ngùng giải thích rằng: “Tất cả đều là

cái tính nôn nóng của tôi, nghe Tri Phương nói phương pháp làm đẹp ở đây rất

tốt, nên nóng lòng muốn đến thử ngay, cũng không nhìn xem đã mấy giờ rồi, cứ

một hai nằng nặc đòi cô ây đưa đến đây”

Thoạt nhìn, đồng chí Tiểu Lục nhìn qua thì giống như đang làm ăn lớn, trước hết,

cô kìm nén cảm xúc rất tốt.

Dì Điền: “”

Sau khi Lý Tri Phương nói xong, dì Điền nhìn Lục Mạn Mạn, xem ra giữa Lục Mạn

Mạn và thủ trưởng có mâu thuẫn trong cuộc nói chuyện điện thoại, sau khi cúp

máy, sắc mặt rất khó coi. Kết quả không ngờ là trước đó một giây Lúc Mạn Mạn

còn nghiến răng nghiến lợi, dáng vẻ tức giận vì sự bất công, nhưng một giây sau

thì đi tới chào hỏi với vẻ mặt hồng hào, mặt mày hớn hở: “Đồng chí Lý tới rồi, đây

là người bạn cùng đi với cô sao?”

Đối mặt với sự nhiệt tình của Lục Mạn Mạn, Lý Tri Phương càng lộ ra vẻ ngượng

ngùng: “Muộn như vậy rồi, tôi còn tới làm phiền cô”

Chillllllll girl !

Dì Điền cũng không biết thủ trưởng có nói trong điện thoại hôm nay sẽ vê không,

nếu không về, Lục Mạn Mạn có thể giữ chân khách hàng làm đẹp cho họ, nếu trở

về, thì sẽ lịch sự từ chối khách hàng.

Có thể thấy người bạn này của Lý Tri Phương tính cách rất hoạt bát và dí dỏm.

Lục Mạn Mạn cười cười, không hề để ý chút nào: “Vừa rồi lão Chu nhà tôi mới gọi

điện bảo tối nay không về rồi, dù sao hôm nay chỉ cần không muộn quá, các cô cứ

việc nán lại”

Có lời này của cô, Lý Tri Phương và bạn của cô ấy ngay lập tức cảm thấy nhẹ

nhõm hơn rất nhiều.

Khoảng cách giữa lân Lý Tri Phương đến làm đẹp trước đó đến nay cũng gần

được một tuần, cô ấy cũng không thiếu sáu nhân dân tệ đó, nghe Lục Mạn Mạn

nói buổi tối Chu Nghiêm Phong sẽ không về, cô ấy cũng nói cần làm đẹp.

Cô ấy luôn nhớ rằng lần trước Lục Mạn Mạn đã dặn cô ấy phải chú ý kiểm soát

dầu và dưỡng ẩm.

Nhưng cô ấy vẫn luôn không hiểu rõ phải làm thế nào để kiểm soát dầu.

“Có phải rữa mặt nhiều sẽ đỡ hơn chút không?”

Cô ấy hỏi.

Chờ đến khi làm đẹp xong, nhìn thấy làn da trắng nõn nà trong gương, thì lập tức

vừa vui mừng vừa ngạc nhiên thích thú nói: ” Đồng chí Lục, kỹ năng chăm sóc da

của cô quá tốt, chưa bao giờ da mặt tôi mềm mại, căng mịn giống như có thể

búng ra nước như bây giờ, tôi đảm bảo sau này, khi nào có thời gian thì sẽ đến

đây chăm sóc da, còn dẫn mẹ của tôi và bạn bè đến nữal”

Cô giải thích: “Dầu sinh ra là do tuyến bã nhờn tiết ra. Cô rửa mặt càng nhiều

cũng chỉ có thể làm sạch được bề mặt. Không những không ngăn được tuyến bã

nhờn tiết ra mà còn kích thích nó tiết ra một lượng dầu nhiều hơn, lúc đó da sẽ

trở nên càng ngày càng khô. Hơn nữa làm sạch quá mức, ngược lại sẽ làm hỏng

chức năng của hàng rào bảo vệ da và gây tổn thương cho da”

Người bạn họ Bạch mà Lý Tri Phương đưa đến, tên là Bạch Minh Anh, cha mẹ cô

ấy đều là người làm văn nghệ, cô ấy làm việc trong một nhà hát kịch.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.