[“Điểm Chán Ghét +500”]
“Thẩm Nam Sơ, cô gài bẫy tôi!” Bùi Chính Năm mặt xanh mét, đôi mắt hằn lên tia
lạnh lẽo. “Chúc mừng anh, đoán đúng rồi!” Thẩm Nam Sơ vòng tay ôm cổ Bùi
Chính Năm, cười cợt nhả đáng ăn đòn.
[“Điểm Chán Ghét +300”]
“Cô đừng tưởng là phụ nữ thì tôi không dám đánh nhé. Xuống ngay cho tôi” Bùi
Chính Năm nghiến răng nghiến lợi. “Tôi không xuống đấy” Thẩm Nam Sơ không
những không nghe mà còn chống đối, hai chân càng kẹp chặt hông anh hơn.
“Mau xuống ngay” “Không xuống, không xuống, nhất định không xuống”
Hai người giằng co, loạng choạng ngã xuống giường. Vừa lúc đó. Rầm ~~~ Cửa
bị phá tung từ bên ngoài.
Khương Thư Ý dẫn đầu một đám dân làng đến bắt gian. Thấy Thẩm Nam Sơ đang
cưỡi trên người một gã đàn ông, Khương Thư Ý vui như mở cờ trong bụng. “Mọi
người xem, tôi nói có sai đâu? Thẩm Nam Sơ không đi làm thì thôi, ban ngày ban
mặt còn tằng tịu với trai, không biết xấu hổ”
Dân làng thôn Vương Gia vốn thuần phác, sự thật rành rành trước mắt, bị
Khương Thư Ý kích động vài câu là nổi máu chính nghĩa, xì xào bàn tán: “Không
ngờ đấy, đồng chí Thẩm nhìn ngây thơ thế mà ngầm lẳng lơ thật” “Ngưu tầm
ngưu mã tầm mã, gã đàn ông kia chắc cũng chẳng ra gì” “Đúng đấy, chưa chồng
mà đã hư hỏng, mất mặt quá” ..
[“Điểm Chán Ghét +50”] [“Điểm Chán Ghét +1”] ..
Cười đi, cười to lên Khương Thư Ý. Lát nữa cô sẽ không cười nổi đâu. Thẩm
Nam Sơ giấu đi ý cười trong mắt, nháy mắt với Bùi Chính Năm đang nằm dưới
thân. Giây tiếp theo, cô trợn mắt, giả vờ ngất xỉu.
Khuôn mặt tuấn tú của Bùi Chính Năm bị cô che khuất giờ mới lộ ra trước mắt
Khương Thư Ý và dân làng.
Cái gì? “Bùi Chính Năm, sao anh lại ở đây? Tống Thanh Dương đâu?” Khương
Thư Ý không dám tin vào mắt mình, dáo dác tìm kiếm, cuối cùng thấy Tống Thanh
Dương đang nằm ngất xỉu sau cánh cửa.
Xong đời! Toang rồi. Khương Thư Ý như bị sét đánh, người mềm nhũn ngã xuống
đất. [“Điểm Chán Ghét +200”]
Lúc này, người nhà họ Bùi và trưởng thôn Vương Kiến Quốc cũng chạy tới. Thấy
Thẩm Nam Sơ ngã đè lên Bùi Chính Năm, hai người nằm trên giường, mẹ Bùi uất
nghẹn, ngất xỉu tại chỗ. “Mẹ!” Bùi Chính Năm vội hất Thẩm Nam Sơ sang một
bên.
[“Điểm Chán Ghét +100”]
Một căn phòng, ba người ngất. Loạn như canh hẹ. Vương Kiến Quốc vội sai
người đi gọi ông lang Bát, thầy thuốc chân đất của thôn. Ông lang Bát đến rất
nhanh. Ông xem cho mẹ Bùi trước: “Tức khí công tâm, không sao đâu, tí nữa là
tỉnh” Rồi liếc qua Tống Thanh Dương: “Cậu này cũng không sao, tạt gáo nước
lạnh là tỉnh”
Đến lượt xem cho Thẩm Nam Sơ, sắc mặt ông lang Bát trở nên phức tạp: “Đồng
chí Thẩm này. hình như có thai rồi!”
Cái gì? Mọi người đều sững sờ. Đặc biệt là Bùi Chính Năm và “người đang ngất”
Thẩm Nam Sơ. Nếu có thai thật, thì đứa bé chắc chắn là của nam chính.
roi/chuong-49-nam-chinh-la-ninja-rua-ahtml]
Thẩm Nam Sơ đang giả vờ ngất cũng muốn cạn lời. “Hệ thống, tại sao ta lại có
thai?” “Ký chủ đại đại, cô và nam chính đều khỏe mạnh, có thai là bình thường
mà?”
Câu trả lời của hệ thống khiến Thẩm Nam Sơ tự kỷ. Ở mạt thế, cơ thể con người
bị nhiễm virus, tỉ lệ thụ thai tự nhiên cực thấp. Lúc mới xuyên qua, cô không
nghĩ cơ thể này lại “nhạy” đến thế.
Bùi Chính Năm lúc này cũng rối bời: “Có chắc không ạ?” “Thai còn nhỏ, mới được
tháng, chưa chắc chắn lắm, nhưng tám chín phần mười là có. Tốt nhất nên đi
bệnh viện kiểm tra” Ông lang Bát nói thêm.
Mặt người nhà họ Bùi đen như đít nồi. Chỉ có Khương Thư Ý là mừng rỡ như
chết đuối vớ được cọc. May quá, con tiện nhân Thẩm Nam Sơ chửa hoang với
thằng khác. [“Điểm Chán Ghét +10”]
Dân làng không biết Thẩm Nam Sơ đã kết hôn, càng bàn tán xôn xao. [“Điểm
Chán Ghét +1”] ..
Thím Hoa Lan không nhịn được nữa: “Mọi người im đi, bớt nói bậy bạ” Dân làng
phản đối: “Thím Hoa Lan, thím đừng vì đồng chí Thẩm hay cho quà mà thiên vị.
Chửa hoang ngày xưa là bị thả lồng heo trôi sông đấy. Thôn ta bao đời nay chưa
có chuyện mất mặt thế này”
Vương Kiến Quốc tức điên: “Các người nói bậy bạ cái gì? Đồng chí Thẩm kết hôn
lâu rồi, cậu này là chồng cô ấy”
Đùng! Tin sét đánh ngang tai, nổ tung cả đám đông. Người nhà họ Bùi: Chúng
ta không biết Thẩm Nam Sơ gả cho thằng Hai từ bao giờ thế nhỉ? Khương Thư Ý:
Thẩm Nam Sơ không phải vợ anh cả Bùi Chính Vĩ sao? Sao từ chị dâu lại biến
thành vợ em chồng? Dân làng: À, hóa ra là vợ chồng đóng cửa bảo nhau! Phí
công hóng hớt.
Sự việc đã đến nước này, giả ngất nữa thì không châm thêm dầu vào lửa được.
Thẩm Nam Sơ từ từ mở mắt, ngạc nhiên nhìn Bùi Chính Năm: “Em. em có con
của chúng ta rồi sao?”
[“Điểm Chán Ghét +500”]
Chuyện này tuyệt đối không thể nào, chắc chắn con lẳng lơ Thẩm Nam Sơ muốn
ăn vạ Bùi Chính Năm. Khương Thư Ý trừng mắt nhìn Thẩm Nam Sơ: “Thẩm Nam
Sơ, cô trơ trẽn vừa thôi, cô rõ ràng là vợ anh cả Bùi Chính Vĩ, sao dám lừa dân
làng là vợ anh Hai?”
Thẩm Nam Sơ chớp đôi mắt vô tội: “Tôi đâu phải vợ Bùi Chính Vĩ! Người làm đám
cưới, bái đường với tôi là anh ấy mà!” Cô chỉ vào Bùi Chính Năm. “Cô không tin
thì hỏi người nhà họ Bùi xem! À đúng rồi, hỏi chính Bùi Chính Năm ấy”
Thẩm Nam Sơ lén ném cho Khương Thư Ý một nụ cười khiêu khích khiến cô ta
tức muốn thổ huyết. [“Điểm Chán Ghét +100”] [“Điểm Chán Ghét +200”]
Thẩm Nam Sơ chắc chắn người nhà họ Bùi sẽ phối hợp diễn kịch với cô. Vì cô nói
đâu có sai! Đúng là Bùi Chính Năm làm lễ cưới với cô, đứa bé trong bụng cũng là
của anh. Tính kỹ ra thì cô với anh cả cùng lắm chỉ là người yêu cũ.
Mọi ánh mắt đổ dồn vào Bùi Chính Năm. Anh im lặng hồi lâu, cuối cùng bất lực
gật đầu.
..
Thẩm Nam Sơ: “Hệ thống, nam chính không cho ta điểm chán ghét à?” Hệ thống:
“Không có” Thẩm Nam Sơ: “Nam chính là Ninja Rùa à? Nhẫn nhịn giỏi thế?” Hệ
thống: “Chắc là không phải đâu” Thẩm Nam Sơ: “Ta lôi chuyện hắn cắm sừng
anh trai ra mà hắn vẫn nhịn được?” Hệ thống: “Mẹ quý nhờ con mà!” Thẩm Nam
Sơ: “”