Khương Lăng mỉm cười, ánh mắt khích lệ hướng về phía Lý Chấn Lương:
“Hướng đi đúng rồi, tiếp tục đi”
Được “chuyên gia” khẳng định, Lý Chấn Lương phấn chấn hẳn lên, mạnh dạn
đưa ra giả thuyết:
“Nếu Hà Mỹ Na dở chứng làm sảy mất đứa bé, Trần An Bình sẽ đau khổ tột
cùng. Liệu hắn có vì thế mà ra tay đánh cô ta không?”
Lưu Hạo Nhiên lắc đầu quầy quậy:
“Không đời nào. Nếu sảy thai, Triệu Hồng Hà sẽ vin vào đó để đổ lỗi cho Trần
An Bình không chăm sóc tốt. Hắn lại càng tự trách, càng cúc cung tận tụy hơn
chứ đời nào dám đánh người”
“Ừ, cũng có lý” Lý Chấn Lương trầm ngâm một chút rồi bỗng vỗ đùi đánh đét
một cái, mắt sáng rực. “Này, nếu. đứa bé đó vốn dĩ không phải con của Trần
An Bình thì sao?”
Lý Chấn Lương quả không hổ danh là người từng trải, đã chạm tay vào được sự
thật.
Chu Vĩ nhíu mày: “Không thể nào?”
Lý Chấn Lương cười bí hiểm:
“Nhớ lại đi, hắn bảo say rượu quan hệ với Hà Mỹ Na, một tháng sau thì có tin
mang thai. Tôi là người có con rồi tôi biết, mới một tháng mà đã phát hiện có
thai? Hư cấu!”
Lưu Hạo Nhiên và Chu Vĩ nhìn nhau, há hốc mồm:
“Ý anh là. Hà Mỹ Na cắm sừng Trần An Bình, bắt hắn đổ vỏ? Mẹ kiếp, thế thì
quá đáng thật!”
Thư Sách
Khương Lăng bồi thêm một cú chốt hạ:
“Mọi người còn nhớ gã giám đốc Vương ở trung tâm thương mại không?”
“Có, gã đeo kính gọng vàng, trông cũng bảnh bao” Ba người đồng thanh.
Khương Lăng gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn:
“Tôi đoán, cha đứa bé là hắn”
Bùng nổ!
Thông tin này như quả bom tấn ném vào giữa phòng họp.
Hà Mỹ Na có thai với sếp, bắt chồng hờ đổ vỏ. Chuyện này còn ly kỳ hơn cả
phim truyền hình dài tập.
Lý Chấn Lương chồm người tới trước, mắt sáng như đèn pha: “Thật á? Cô chắc
không?”
Lưu Hạo Nhiên cũng không giấu được sự tò mò: “Nếu thật thế thì Trần An Bình
không chỉ là lạc đà, mà là con lạc đà bị nhuộm xanh lè!”
Chu Vĩ chép miệng: “Thế thì hắn điên lên cầm dao chém người cũng chẳng
lạ”
Thấy ba người đồng nghiệp bắt đầu sa đà vào “tám chuyện”, Khương Lăng cố
nén cười, nghiêm mặt gõ bàn:
“Các đồng chí, chúng ta đang thảo luận về hồ sơ tâm lý tội phạm, xin hãy
chuyên nghiệp lên”
Ba gã đàn ông lập tức chỉnh đốn tư thế, nhưng trong mắt vẫn ánh lên sự hào
hứng.
“Được rồi, quay lại vấn đề” Khương Lăng nói. “Trần An Bình có khuynh hướng
bạo lực tiềm ẩn. Sự ức chế dồn nén lâu ngày không có chỗ thoát, một khi bùng
phát sẽ là thảm họa không thể cứu vãn. Chúng ta cần can thiệp trước khi
điều đó xảy ra”
Lý Chấn Lương, với bản tính lương thiện, vội vàng lên tiếng:
“Vậy chúng ta phải giúp hắn thôi!”
“Đúng, không thể để người hiền lành bị ép vào đường cùng” Lưu Hạo Nhiên tán
thành.
Khương Lăng gật đầu:
46-dua-con-cua-bi-mat-ke-hoach-giai-cuu-con-lac-dahtml]
“Tôi cần mọi người phối hợp. Kế hoạch giải cứu Trần An Bình gồm 5 bước”
Lý Chấn Lương, Lưu Hạo Nhiên và Chu Vĩ đồng thanh: “Rõ!”
Khương Lăng bắt đầu triển khai kế hoạch dựa trên các nguyên tắc tâm lý học
chống thao túng (Counter-PUA):
Bước 1: Xây dựng lòng tin.
“Không thành vấn đề!” Lý Chấn Lương giơ tay xung phong. “Vụ này cứ để tôi.
Tan làm tôi rủ hắn đi uống rượu. Rượu vào lời ra, dễ tâm sự lắm”
Lưu Hạo Nhiên và Chu Vĩ cũng nhao nhao đòi đi theo. Khương Lăng cười, nhắc
nhở:
” Hai nguyên tắc: Một, không phủ định, không chỉ trích hắn nhu nhược. Hãy
của hắn”
Bước 2: Phá vỡ ảo tưởng.
“Chúng ta cần vạch trần những lời nói dối của Triệu Hồng Hà và Hà Mỹ Na”
Lưu Hạo Nhiên vỗ ngực: “Cái này để tôi! Ở quê tôi gọi là ‘chọc bong bóng’. Tôi
sẽ chọc cho hắn tỉnh ra. Mẹ nuôi tốt kiểu gì mà gãy tay không chữa? Vợ yêu
kiểu gì mà có thai vẫn không chịu cưới? Tôi sẽ vạch mặt bọn họ!”
Bước 3: Tăng cường giá trị bản thân và thiết lập ranh giới.
“Dạy hắn cách từ chối” Khương Lăng nói. “Bắt đầu từ những việc nhỏ. Ví dụ:
‘Để tôi nghĩ đã’, ‘Tôi đang bận'”
Lý Chấn Lương thở dài: “Ca này khó. Hắn quen phục tùng rồi. Nhưng thôi, cứ
thử xem. Phải khen hắn nhiều vào để hắn tự tin lên”
Bước 4: Cắt đứt sự kiểm soát cảm xúc.
“Dạy hắn không bị ảnh hưởng bởi chiêu trò ‘lúc nóng lúc lạnh’. Khi Triệu Hồng
Hà dùng ơn nghĩa để thao túng, hắn cần học cách nghĩ: Bà buồn là việc của
bà, tôi không chịu trách nhiệm cho cảm xúc của bà”
Cả nhóm lắc đầu quầy quậy.
“Khó quá! Câu này nghe. giống phong cách của Khương Lăng hơn là Trần An
Bình” Lý Chấn Lương buột miệng, rồi vội vàng vả miệng mình một cái. “Ý tôi
là. cô bình tĩnh, lý trí, còn hắn thì”
Khương Lăng nhếch mép: “Không sao, tôi hiểu. ‘Đối với kẻ địch phải tàn nhẫn
như gió thu quét lá vàng’, đúng không?”
Chu Vĩ tổng kết: “Bạn đến có rượu ngon, sói đến có súng săn. Khương Lăng
làm đúng mà”
Bước 5: Tái thiết hệ thống hỗ trợ xã hội.
“Giúp hắn kết bạn, mở rộng quan hệ xã hội lành mạnh. Khi có bạn bè, hắn sẽ
bớt phụ thuộc vào gia đình méo mó kia”
Chu Vĩ cẩn thận ghi chép lại 5 bước vào sổ tay. Kế hoạch đã được vạch ra, giờ
là lúc hành động.
Khương Lăng nhìn các đồng nghiệp đang hừng hực khí thế, lòng cô ấm lại.
Sống lại một đời, cô không muốn dính vào nhân quả của người khác, nhưng
với những người xứng đáng được cứu vớt như Trần An Bình, và với những đồng
đội tuyệt vời này, cô sẵn sàng đưa tay ra.
Tối hôm đó.
Lý Chấn Lương xách chai rượu, dẫn theo Lưu Hạo Nhiên và Chu Vĩ tìm đến
quán ăn nhỏ của Triệu Hồng Hà. Chiến dịch “Giải cứu con lạc đà” chính thức
bắt đầu.