Trùng Sinh Ta Cưới Người Khác

Chương 7



Sẵn sàng

Nghĩ vậy, trên mặt Thẩm Diên lại không khống chế được đắc ý, khoé miệng

nhếch lên, ai không biết còn tưởng rằng hôm nay người kết hôn chính là nàng

ta.

Không chờ Thẩm Diên nói tiếp, hỉ bà bên ngoài đã tới thúc giục, “Hai vị công

chúa, tới giờ lành rồi, người xem…”

Vừa nghe hỉ bà nói, trên mặt Thẩm Diên lại mang theo ý cười vội vàng giúp

Thẩm Xu cầm lấy quạt tròn, như là ước gì Thẩm Xu đi nhanh hơn chút.

Thẩm Xu cũng lười so đo với nàng ta, cầm lấy quạt tròn, thu hồi ánh mắt để

Lâm Lãng đỡ mình đi ra cửa.

Kiệu hoa dừng ở trước cửa cung Vị Ương, trừ tám người khiêng bên ngoài cũng

chẳng còn ai khác, thật sự rất quạnh quẽ.

“Công chúa điện hạ, giờ lành đã tới rồi.

” Thấy Thẩm Xu chậm chạp chưa lên kiệu, hỉ bà do dự một lúc vẫn mở miệng

thúc giục.

Toàn bộ kinh thành ai cũng biết Linh An công chúa mệnh khổ lại không được

sủng ái, bây giờ còn gả cho một người gian ác như vậy, nếu như chậm trễ giờ

lành sẽ càng thêm bất hạnh.

Nghĩ vậy, trong lòng hỉ bà đón dâu không khỏi sinh ra hai phần thương hại.

Thẩm Xu như vừa mới khôi phục tinh thần, để Lâm Lãng đỡ lên kiệu hoa.

Có lẽ là kiệu hoa đi rất vững vàng, hoặc do nhiều ngày không được ngủ ngon,

Thẩm Xu khẽ nhắm mắt, hàng mi dài run rẩy, cảm giác buồn ngủ lại ập đến.

Chỉ là âm thanh nghị luận bên ngoài quá mức ồn ào, tuy rằng Thẩm Xu không

muốn nghe nhưng lại cố tình chui vào tai nàng, giả bộ không nghe được cũng

khó.

Trước đó Thẩm Xu đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, nàng ngồi ngay ngắn trong kiệu

hoa, nghe những lời bàn tán xôn xao bên ngoài, chỉ đơn giản nói nàng đường

đường là một công chúa, chỉ vì tránh né hoà thân mà không ngại gả cho gian

thần, bôi nhọ mặt mũi hoàng gia.

Nghe vậy, Thẩm Xu không nhịn được bật cười, khoé miệng mang theo vài phần

khinh thường.

Mặt mũi hoàng gia đáng bao nhiêu tiền?

Lại có người nói, trước nay Bùi Vân Khiêm máu lạnh vô tình, không gần nữ

sắc, nàng gả tới đó sợ là không được bao lâu sẽ hương tiêu ngọc vẫn, rơi vào

kết cục của ‘mỹ nhân’ mấy năm trước bò lên giường hắn.

Trên đường nhiều người tới xem náo nhiệt, không ai không mang theo ánh mắt

thương hại hoặc trào phúng nhìn kiệu hoa, giống như Thẩm Xu sẽ chết ngay

trong đêm nay vậy.

Nếu là đời trước, tất nhiên Thẩm Xu sẽ bị doạ sợ, nhưng bây giờ nàng đã quen

với mấy loại lời nói này, nghĩ tới đời trước Bùi Vân Khiêm nguyện ý cứu nàng,

đời này lại đồng ý cứu nàng, nếu sau khi gả tới đó tuân thủ nghiêm ngặt bổn

phận của mình, hẳn là hắn sẽ không gây khó dễ cho nàng.

Còn đang suy nghĩ, kiệu hoa đã vững vàng được đặt dưới đất, nhưng nàng đợi

hồi lâu cũng không thấy Bùi Vân Khiêm tới đá cửa kiệu, lại mơ hồ nghe thấy

giọng nói ở bên ngoài.

Một lúc lâu sau, cửa kiệu truyền tới giọng nói nữ tử xa lạ, “Phu nhân, ta là thủ

hạ của tướng quân, Chu Tước, tướng quân có chuyện quan trọng không thể tới

đón người, đặc biệt phái thuộc hạ tới đón phu nhân, mời phu nhân xuống kiệu.

Nghe vậy, Thẩm Xu không tự giác siết chặt quạt tròn trong tay, đường đường là

công chúa xuất giá thế nhưng phu quân lại không ra cửa đón chào, hôm nay

sợ rằng bỏ đi rồi.

Nhưng nàng lại nghĩ, so với vài tiếng châm chọc mỉa mai của đời trước thì bây

giờ đã tính là cái gì.

Thẩm Xu điều chỉnh hô hấp, đứng dậy xốc mành kiệu lên, một tay nắm chặt

quạt tròn che mặt, để Lâm Lãng đỡ xuống dưới.

Ánh mắt đầu tiên mà Thẩm Xu nhìn thấy chính là một nữ tử áo đỏ anh khí

ngời ngời, nếu nàng đoán không sai, vị này chính là trợ thủ đắc lực nhất kiêm

phụ tá của Bùi Vân Khiêm trong lời đồn, Chu Tước.

“Chu Tước bái kiến phu nhân.

Tuy không biết tướng quân có ý gì, nhưng Linh An công chúa đã gả cho tưởng

quân, vậy lễ nghi đương nhiên không thể thiếu.

Thẩm Xu có chút ngoài ý muốn nhưng cũng không hiện rõ trên mặt, dịu dàng

nói, “Không cần đa lễ.

Chu Tước đứng dậy, cũng không nói thêm gì với Thẩm Xu, lập tức đưa nàng

vào trong phủ, dựa theo phân phó của Bùi Vân Khiêm đưa Thẩm Xu tới trong

viện chính.

Vừa đến cửa, Chu Tước đã dừng bước, “Phu nhân, đây là phòng ngủ của tướng

quân, người tự vào là được rồi.

Có lẽ là nhìn ra sự khó hiểu trong mắt Thẩm Xu, Chu Tước giải thích, “Từ trước

tới nay tướng quân không cho người ngoài vào trong phòng ngủ của mình,

thuộc hạ cáo lui.

Nói xong cũng không chờ Thẩm Xu đáp lại, chân bước nhanh như đang có việc

gấp vội vội vàng vàng lui ra ngoài.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.